Jump to content

Yuzuru Hanyu - Vũ Sinh Kết Huyền Việt Nam Fan Thread


yunliyuzu

Recommended Posts

các bạn Fanyu Việt ơi anh nhà lên truyền hình ạ =))) mình đã dịch lại đoạn Yuzu được nhắc tới (bắt đầu từ khoảng 25:30), trong thread mình dịch cũng có luôn cả link của VTV ạ hehe.

Link to comment
Share on other sites

20 hours ago, nyanyumeowyuru said:

Húuuuu :volcano:

Điên vì mong nhớ...:2:

Yuzu yuzu yuzu yuzu yuzu yuzu:volcano::volcano::volcano::volcano:

 

hình như có mỗi tui với cô sống trên thread này thui huhuhuh

cố lên sắp đến tháng 7 rồi!!!! :consoling2:

Link to comment
Share on other sites

On 12/5/2017 at 7:39 PM, mokochana said:

Fanfic đầu tay

 

Một ngày của gấu Pooh

Tác giả : mokochana

Rating: dành cho tất cả mọi người :laughing:

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

 

“Ahihi…ahihi…này honey…đến đây đi…mình cùng mi…có sợ chi…”

 

Trên đoạn đường đồi vòng quanh, bạn gấu Pooh rất hứng chí hát vu vơ những câu ngớ ngẩn, trời hôm nay quá đẹp mà, xem ra nó rất tự hào vì bộ lông màu vàng của mình, dưới ánh mặt trời lại càng bắt mắt.

 

-  Ô, là mật ong kìa !!! - Pooh thốt lên khi nhìn phía trước, 1 gốc cây to với 1 tổ ong treo ko cao lắm.

 

Còn gì vui hơn nữa đây, xem ra đàn ong đã đi xa rồi, ko cần chờ đợi lâu hơn, Pooh leo lên cây để lấy mật ong. Nhưng nào ngờ , vừa mới ôm được mật ong trong tay, cái cây to bất thình lình đổ nhào xuống .

 

-  Ôi ko !!! Pooh kêu lên tiếng cuối cùng trước khi bị thân cây đè bẹp.

 

Á Á Á……. hú hồn, thì ra là mơ, … Pooh mở mắt, có chút hốt hoảng. Trời đã sáng rồi. Ánh nắng mặt trời xuyên qua khe cửa sổ chiếu thẳng vào chỗ Pooh  nằm làm nó có chút chói mắt. Ra là mơ thôi, kể cũng tiếc đám mật ong thật, giá mà giấc mơ thành hiện thực có phải hay ko . Chép miệng vài cái , Pooh định ngồi dậy thì phát hiện thân cây to vẫn đè ngang người mình, ko…ko thể nào…định thần nhìn lại, thì ra là bắp chân của anh bạn thân Yuzu đang gác ngang người nó. Hừ, ngủ thật xấu tướng, người ta là để ôm chứ ko phải để gác chân nhé. Lầm bầm trong đầu, Pooh quyết định sẽ đánh thức Yuzu dậy bằng cách bạo lực nhất. Nào, đẩy cái chân xê ra 1 chút, hừm, nặng vậy, mà vết bầm ở mu bàn chân vẫn chưa khỏi à, lâu hơn mình nghĩ, cả chỗ sưng ở khớp xương ngón cái nữa, Yuzu à…cậu… thật cứng đầu…

 

Pooh bò lên đầu giường và vỗ nhẹ lên má anh bạn đang ngủ say.

 

-  Dậy đi nào Yuzu, hôm nay có buổi tập quan trọng đấy !

 

Như thường lệ, chỉ cần gọi 1 câu Yuzu liền mở mắt.

 

-  Ừ, tớ biết rồi - Vừa ngáp 1 cái vừa vươn vai, xem ra Yuzu rất quen với cái chuông-báo-thức-màu-vàng này rồi.

 

Thế là 1 ngày bình thường bắt đầu với bữa sáng đơn giản mà mama Yumi chuẩn bị, yêu mama lắm, lúc nào cũng phần mật ong riêng cho con. Pooh vừa cười vừa nói chuyện với mama, phớt lờ anh bạn khảnh ăn đang gảy gảy chén cơm. Nói cậu bao lần rồi, ăn no thì mới có sức để luyện tập chứ, mà còn lâu tớ mới nhắc thêm lần nào nữa – Pooh thở dài.

 

Sáng nay Yuzu sẽ có 1 buổi luyện tập ở CLB, nên Pooh ko hề ngạc nhiên khi thấy cậu mặc 1 bộ đồ thể thao màu đen đơn giản và khẩn trương lên xe. Suốt quãng đường từ nhà đến CLB, Pooh im lặng ko nói gì, mặc cho cái loa bên cạnh cứ bla bla hết chuyện trong nhà ngoài ngõ, từ chuyện bé con con như bị mẹ mắng đến chuyện kĩ thuật trượt băng. “Thiệt ồn ào” - Pooh nghĩ thầm, nhưng nó đã quen với 1 Yuzu như thế, nó chỉ sợ những lần Yuzu ko nói gì với nó, và khóc 1 mình.

 

Suy nghĩ vẩn vơ chợt đứt quãng trong đầu Pooh, nó phải xuống xe vì đã đến CLB rồi. Vừa vào bên trong Pooh đã hớn hở chào mọi người , hôm nay có vẻ đông hơn mọi ngày nha. Không khí sân băng lúc nào cũng vậy, vừa vào cửa đã thấy khí lạnh tỏa ra khắp nơi, nhưng Pooh đã quen với việc đến đây rồi. Rất dễ chịu. Chờ không lâu trong phòng thay đồ, Pooh đã thấy Yuzu xuất hiện trong bộ UA quen thuộc.

 

-  Nào , ra sân băng thôi, cậu ngồi xem tớ luyện tập nhé! – Yuzu đưa Pooh gần sát mặt mình và đập tay với nó.

 

-  Ừ, cố gắng lên nhé !- Pooh tạm ngừng đánh giá đám lông mi phủ trên đôi mắt đen láy khi Yuzu nhìn nó, và thì thầm 1 câu mà ko biết cậu có nghe được hay ko.

 

Yuzu đã ra sân tập rồi, đầu tiên sẽ khởi động 1 chút với những động tác đơn giản. Hôm nay sẽ tập trung vào luyện tập các cú nhảy, vì có Yuzu nên sân tập dù trong hay ngoài cũng đông hơn .

 

-  A, Pooh ! Hôm nay 2 đứa đến sớm vậy ?

 

-  Con chào thầy !!! Pooh mừng quýnh khi thấy thầy Brian đến.

 

-  Lại đây nào Yuzu – thầy Brian nói – hôm nay mình sẽ tập trung vào các cú nhảy, con có thể tập các cú nhảy có kỹ thuật khó, nhớ điều chỉnh lại kỹ thuật khi bật nhảy và khi tiếp xúc mặt băng,…

 

-  “Nó thật cứng đầu Pooh à” – thầy Brian than phiền với Pooh sau khi giảng xong về bài tập hôm nay và để Yuzu tự luyện tập – “Bằng cách nào mà 2 đứa ko cãi nhau vậy?”

 

À, đó là thầy chưa nhìn thấy thôi! Pooh nghĩ thầm nhưng cũng cố giải thích với thầy bằng 1 câu chuyện vui vẻ. Nó vẫn nghĩ điều tuyệt vời nhất, và hiện thực hơn giấc mơ được tắm trong mật ong, chính là được nhìn thấy Yuzu trượt băng mỗi ngày. Từng động tác, từng cú nhảy, từng lần ngã của Yuzu, hiện hữu sống động như chính Pooh được lướt trên mặt băng vậy. Nó không kịp nhìn mái tóc tự nhiên bay xòa theo từng bước chuyển, không kịp nhìn từng giọt mồ hôi chảy dọc sống mũi, không kịp để ý đến những tiếng thở dốc theo yết hầu lên xuống sau mỗi cú nhảy. Nó chỉ biết rằng, trong ánh mắt trong veo mà tràn đầy quyết tâm kia, là cả 1 sự kiên định ko gì đánh đổ được.

 

-  “Đây đây, giấy và khăn đây Yuzu” – Pooh đưa cho Yuzu và nói – “ Cậu thiệt ngốc quá đi, sao cú nhảy đó hay bị pop vậy, đừng nghĩ tớ là gấu mà ko biết gì nhé, tớ cũng biết chỗ đó cậu sai lè rồi kìa” !!!

 

-  Ừ, tớ cũng biết, nhưng sửa cũng ko nhanh được, yên tâm, tớ sẽ làm bằng được thì thôi ! – Yuzu khẳng định

 

-  Được rồi, được rồi. Làm gì thì làm chứ đừng để người ta nói cậu “tên cũng như người” !!!

 

-  Hả, là sao ? Tên người ta đẹp vậy mà !!!

 

-  Hớ, tớ chẳng biết đẹp hay ko, chỉ biết người ta viết tên cậu là

   “yuzURu hanyu” !!! chữ UR to tướng ha ha ha !!!

 

-  Gấu Pooh xấu xa !!! – Yuzu dằn dỗi – Ko thèm nói chuyện với cậu nữa – ơ… mà nè… Pooh , cấm ko được tuyên truyền kiểu viết như thế nhé.

 

-  Cậu khỏi lo, mặc kệ người khác nói gì, cậu cứ cố gắng hết sức là được rồi !

 

Xem ra Pooh đã khích tướng thành công anh bạn Yuzu, buổi tập cũng vì thế mà khẩn trương hơn. Mấy tiếng đồng hồ qua đi thật nhanh chóng.

 

Sau bữa ăn buổi trưa tại CLB, Yuzu lại tham gia 1 buổi tập nâng cao thể lực. Mặc dù Pooh chỉ được ngồi trên ghế xem các bạn trong CLB tập luyện, nhưng nó ko hề cảm thấy chán. Được bên cạnh Yuzu mỗi ngày, qua bao tháng năm, nó biết, Yuzu đã trưởng thành rồi. Không còn là cậu bé nông nổi năm xưa nữa, từng buổi tập, từng trận đấu, từng cuộc gặp gỡ, những đau đớn, những thành công, đều trui rèn cậu trở nên vững vàng. Giờ đây nhìn Yuzu đứng trên đỉnh cao, Pooh biết những áp lực mà Yuzu phải gánh. Thế nên, nó vẫn dung túng cho phần trẻ con trong con người đó mỗi khi ở bên, được thoát ra trong những câu chuyện chỉ mình nó biết.

 

-  Để cậu đợi lâu, mình tập xong rồi, cùng về nào ! Yuzu vừa nói vừa đưa tay về phía Pooh.

 

-  Ừ! Mà hôm nay xong sớm hơn mọi khi? Cậu nhìn xem mới 4h chiều mà.

 

-  Tớ cũng chẳng để ý đến giờ giấc lắm, xem ra còn lâu mới đến bữa tối, hay mình đi chơi đi!

 

-  Nhưng…

 

Pooh chưa kịp nói hết câu thì đã bị nhấc lên . Yuzu chạy khá nhanh ra cổng CLB, bắt ngay 1 chiếc xe gần nhất. Pooh không rõ Yuzu định đến đâu, vì hướng này nó ko quen. Lạ nhỉ, rốt cuộc là đi đâu chứ? Pooh hết nghĩ lại nhìn đến cái mặt đeo khẩu trang của Yuzu, làm sao mà đoán được trời ! Chỉ đến khi xe dừng lại, nó mới thôi ngẩn ngơ.

 

Nơi này Pooh chưa đến bao giờ, ấy vậy mà nó lại có cảm giác rất quen thuộc. Dạo bước trên đoạn đường vòng quanh, dưới ánh nắng vàng của buổi chiều vắng vẻ, khu công viên tự nhiên nằm phía tây nam thành phố, không ngờ giống hệt với giấc mơ ban sáng của Pooh. Thế nhưng Pooh không ước mật ong xuất hiện trước mắt, nó đang để ý đến anh bạn đi bên cạnh , từ lúc đến đây chưa nói câu nào. Không nhanh không chậm, 2 người bạn 1 thấp 1 cao cứ thế bước đi. Đến 1 thảm cỏ phủ đầy lá vàng, Yuzu ngồi xuống trong khi Pooh vẫn đang đùa chơi bên cạnh.

 

- Pooh à, nhìn cậu dưới ánh nắng vàng lại càng bắt mắt – Yuzu nói

 

- Hi hi  tớ đẹp mà, khen nữa đi, tớ ko ngại đâu ! – Pooh vênh mặt lên

 

- Đừng có mà vênh váo! Tớ ko có nói là cậu đẹp đâu nhé. Đừng tưởng bở.

 

- Vậy hả? Cậu nghĩ gì tớ còn không biết sao. Lực hấp dẫn của tớ lớn hơn cậu tưởng nhiều.

 

Không chờ Yuzu phản ứng, Pooh nhảy thẳng về phía Yuzu, đẩy ngã cậu bạn thân nhưng cũng không quên bám chặt vào ngực áo. Rồi xong, chiêu này có tên là “Thằn lằn bám gốc” – chiêu thứ tư trong Thập đại chiêu thức áp dụng để đẩy ngã Yuzu tiện thể leo thẳng lên bên trên, đã được Pooh thực hành rất thành công ( trích từ bí kíp riêng của Pooh, hiện không có bán trên thị trường).

 

Ừ, công nhận là ôm cậu rất thích. Yuzu nghĩ thầm như vậy trong khi véo tai con gấu mềm mềm đang nằm trên ngực mình.

 

-  Này Yuzu, cậu đang nghĩ gì thế ? Pooh hỏi nhỏ

 

-   …

 

-  Đừng như vậy, cậu có thể vừa ôm tớ hoặc véo tai tớ , vừa nói cũng được mà, đâu cần làm từng việc một đâu !

 

-  À , cũng không có gì, chỉ là, sắp đến đợt thi đấu quan trọng, tớ có chút hoang mang.

 

-  Yuzu à, cậu vẫn ko bỏ được việc suy nghĩ quá nhiều rồi – Pooh nói trong khi lắng nghe tiếng tim đập đều đặn. "Ước mơ của cậu là gì Yuzu?"

 

-  Tớ không biết nữa – Yuzu hít 1 hơi dài – Tớ có những ước mơ riêng, nhưng đôi khi tớ thấy dường như nó trở thành ước mơ chung của nhiều người, để rồi khi có chuyện xảy ra ngoài ý muốn, tớ cảm thấy rất buồn khi nhìn ra sự thất vọng trong mắt những người đã ủng hộ tớ. Cảm giác đó rất khó chịu.

 

Pooh im lặng nghe Yuzu kể về những khó khăn của cậu trong thời gian qua, về việc luyện tập, về chấn thương, và cả về người hâm mộ nữa.

 

-  Tớ biết , nhưng có những chuyện ko thể thay đổi được. Họ đã gắn ước mơ của họ chung với cậu rồi. – Pooh nói – Cậu phải đối mặt với nó, nhưng tin tốt là, cậu sẽ không phải chiến đấu 1 mình, cậu có tớ, có mẹ Yumi, có thầy Brian, cô Tracy,… sẽ luôn bên cậu.

 

Pooh nhảy xuống đất và bò lên phía trên đầu của Yuzu. Nó dùng 2 cánh tay nhỏ bé che đi 2 mắt của Yuzu.

 

-  Nhắm mắt lại nào Yuzu, nghe tớ này, cậu rất yêu trượt băng đúng không, cậu đã là nhà vô địch Olympic, vô địch thế giới rồi, dù chuyện gì xảy ra đi nữa, những điều ấy vẫn sẽ còn mãi. Cậu muốn đứng trên đỉnh cao, vậy hãy lắng nghe tình cảm từ con tim, đừng để ý đến những thứ khác. Cậu chỉ cần sống như chính cậu vốn có, chân thành và lạc quan, rồi mọi ước mơ sẽ thành hiện thực. “Yuzu giỏi, ngoan ngoan nè, mọi đau đớn phiền muộn hãy biến đi!” – Pooh thì thầm như đọc thần chú.

 

Một lúc lâu sau ko thấy Yuzu có phản ứng gì, nó nghĩ cậu ngủ mất rồi, thì đột nhiên Yuzu nhấc bổng nó lên, bật người dậy và xoay mấy vòng.

 

-  A A A Yuzu à, ko nên xoay, tớ chóng mặt, cậu ko cần tập xoay tại đây đâu !!!

 

-  Ha ha ha con gấu giỏi lý thuyết trượt băng như cậu mà lại chóng mặt chỉ vì mấy lần xoay sao? Nói xạo ai tin, thêm nữa nè !

 

-  A A A Yuzu đáng ghét, ko chơi nữa đâu !!!

 

-  Ha ha ha , cho chừa nhé, xem lần sau dám nói tớ ngốc ko? – Yuzu nói  trong khi xoay thêm vài lần nữa.

 

-  Tớ chỉ nói sự thật thôi !!!! Dừng lại, dừng lại !!! Chóng mặt quá.

 

Cuối cùng thì Yuzu cũng để Pooh yên thân, mặc dù lúc này Pooh ko còn phân biệt được đông tây nam bắc gì nữa rồi.

 

-   “Cám ơn cậu…vì đã luôn bên tớ” – Yuzu nói

 

-  Hả, cậu vừa nói gì à? Mà trăng sao hôm nay mọc sớm quá vậy? – Pooh vừa ôm đầu vừa nói – “Nếu là xin lỗi thì đây ko nhận nhé, chóng mặt chết mất thôi”

 

-  Không phải, tớ chỉ rủ cậu đi mua chút mật ong cho mẹ thôi – Yuzu nháy mắt.

 

-  A cái gì cơ, mật ong á, cho tớ đúng ko?

 

-  Là mua cho mẹ !

 

-  Cho tớ đúng mà ? Đi nào, đi liền nha.

 

Hai người bạn cười ko ngớt trên đường trở về nhà. Pooh cũng đã thành công khi thu về tay 1 lọ mật ong cho riêng mình.

 

Nó cảm thấy hết sức mĩ mãn, nó yêu cuộc sống như vậy. Mật ong và Yuzu, nó chẳng muốn thiếu thứ nào. Pooh tự nhận mình hơi tham lam, nhưng trong phạm-vi-có-thể ko tham hơi phí. Nó còn tự nhận mình ích kỉ, vì nó biết vài chuyện bí mật của Yuzu mà nó tuyệt sẽ ko nói ra với bất cứ giá nào. Nó còn thấy mình khá may mắn, ví dụ nhé, khi mà nó đang ngồi trên ghế nhấm nháp mật ong, thì ở cách đó ko xa, Yuzu đang phủi bụi trên chiếc áo khoác và treo lên giá. Chiếc áo phông cũng nhanh chóng được cởi ra, sau đó đến quần dài, rồi là… e hèm, xin lỗi tất cả chị em trên thế giới nhé, cái gì các cô chưa thấy có con gấu này thấy hết rồi.

 

Đám quần áo được quăng vào cái sọt bên ngoài nhà tắm trước khi Yuzu bước vào, mà cánh cửa cũng chỉ khép hờ. Đó là 1 trong những thói quen của Yuzu. “Mật ong hôm nay ngon hơn ngày thường nha, lần sau phải giới thiệu chỗ này cho mẹ mới được” – Pooh nghĩ thầm.

 

Sau 1 ngày mệt mỏi, Yuzu chỉ muốn cuộn mình trong chăn và ngủ 1 giấc. Ôm người bạn mềm mại của mình, Yuzu chỉ kịp thì thầm 1 câu trước khi chìm vào giấc ngủ say  “Pooh này, ước mơ của cậu là gì?”

 

Qua ánh đèn ngủ mờ ảo, lần thứ 2 trong ngày Pooh đánh giá đám lông mi phủ trên đôi mắt đã khép. Nó muốn được ở bên con người này mãi mãi, dù nó biết rằng ngày phải chia tay đang đến rất gần. Nó không biết sau khi giải nghệ, thứ đầu tiên Yuzu vứt bỏ có phải là nó ko. Về cơ bản, nó vẫn sẽ chấp nhận cuộc sống chỉ với mật ong. Pooh không nghĩ nữa, nó học cách không nghĩ quá nhiều còn nhanh hơn cả Yuzu. Nó nhích lại gần hơn , bỏ lại đằng sau tất cả những suy nghĩ, chìm vào giấc ngủ để đón chờ 1 ngày mới như bao ngày. Có nhiều chuyện nó ko biết, nhưng nó biết rằng, ước mơ của nó, đã thành hiện thực rồi.

 

 

Hết.

Dễ xương quá đi fanyu ơi:tumblr_inline_mqt4gvxxtJ1qz4rgp:

@mokochana iu chị quá

Link to comment
Share on other sites

Create an account or sign in to comment

You need to be a member in order to leave a comment

Create an account

Sign up for a new account in our community. It's easy!

Register a new account

Sign in

Already have an account? Sign in here.

Sign In Now
×
×
  • Create New...